|
Từ điển Tiếng Việt (Vietnamese Dictionary)
Nguyễn Phúc Ưng Đăng
(Kỉ tị 1869 - Giáp thân 1884)
Hoàng tử, con ruột Kiên Thái vương, con nuôi thứ ba vua Tự Đức. Sau khi vua Dục Đức, Hiệp Hòa bị thảm sát, ông được Nguyễn Văn Tường, Tôn Thất Thuyết đưa lên ngôi lấy niên hiệu Kiến Phúc, nên cũng gọi là vua Kiến Phúc
Ông lên ngôi lúc mới 15 tuổi, mọi việc trong triều đều do Tôn Thất Thuyết, Nguyễn Văn Tường quyết định cả
Ông ở ngôi mới 6 tháng, đến ngày 10-6 Âm lịch năm Giáp thân (31-7-1884) bị bệnh mất, hưởng dương 15 tuổi, miếu hiệu là Giảng tông Nghị Hoàng đế
Tương truyền: ông chết là do Nguyễn Văn Tường đầu độc. Nguyên bà Học phi Nguyễn Thị (vợ vua Tự Đức) là mẹ nuôi của ông, tư tình với Nguyễn Văn Tường. Nhân một hôm ông bệnh, Tường vào thăm có trò chuyện riêng với bà, ông nghe thấy. Tường thấy có thể nguy hiểm liền xuống Thái y viện bốc một thang thuốc dâng ông uống, ngày hôm sau thì ông mất, (có giả thuyết cho rằng Tường muốn giết ông để tránh hậu quả vì Kiến Phúc vẫn có một số cận thần chống Nguyễn Văn Tường)
Sau đó Tường Thuyết lập em ông là Nguyễn Phúc Ưng Lịch lên làm vua
|
|
|
|